Vì sao tôi hút thuốc (bản dịch mới)

VÌ SAO TÔI HÚT THUỐC
(An-tốp S.)

Có lẽ nào một người mà biết kính trọng bản thân mình lại sẽ đi hỏi xin tiền của những người qua lại? Không bao giờ. Ngay cả nếu như không có năm kô-pếch để đi tàu điện.
Khi một người có gánh nặng trong lòng, liệu anh ta có nói về nỗi bất hạnh của mình với một người ngoài cuộc hay không? Không, sẽ không nói.
Thế có ai trong chúng ta, những người hút thuốc, lại chưa từng hỏi xin thuốc của những người hoàn toàn không quen biết?
Diêm à? Người ta hỏi xin ở khắp mọi nơi bằng tất cả các thứ tiếng: "Xin lỗi anh, anh có diêm không ạ?.." Và một người sẽ tìm được bao diêm, đánh diêm. Anh ta đưa hai tay cầm que diêm đang cháy lại gần gương mặt một người không quen biết. Trong một khoảnh khắc nào đó bàn tay họ chạm vào nhau, gìn giữ ngọn lửa nhỏ.
Rồi cả người này cũng sẽ được hỏi xin lửa châm thuốc, và anh ta chìa ra điếu thuốc đang cháy.
Và một lần nữa trong một giây bàn tay của những người không quen biết lại gặp nhau.
Sẽ tiếp tục như vậy, khi mà tất cả những người mà hút thuốc còn chưa châm xong thuốc. Và những sợi dây xích nhỏ làm bằng những ngọn lửa bé tí xíu cứ nối tiếp nhau trên khắp trái đất. Bởi vì người ta hút thuốc ở Châu Âu và Châu Á, Châu Phi và Châu Úc, Nam và Bắc Châu Mỹ.
Mà khi bàn tay mọi người còn đụng vào nhau, gìn giữ ngọn lửa nhỏ, — sẽ chẳng có điều gì tồi tệ xảy ra trên trái đất cả.
Chỉ vì vậy mà tôi không bỏ hút thuốc. Nhỡ có ai đó sẽ hỏi: "Anh có lửa không?.." thì sao.

Chưa có bạn nào ý kiến ý cò gì cả (không tính facebook).

Giơ tay bi bô phát biểu bằng nick Google, WordPress...

Bi bô bằng nick facebook, Yahoo...