LẬP TRÌNH VIÊN (34)






Người ngột ngạt tìm cách trồng cây, cũng giống như người thiếu thốn tình cảm tìm cách lấy vợ. Người ngột ngạt lúc trồng cây chỉ nhìn thấy dưỡng khí, người thiếu thốn tình cảm lúc lấy vợ chỉ nhìn thấy sinh lý. Con kiến bò trên miệng chén cà phê cappuccino, thấy rất là thẳng.


Tuyệt không giống như những bậc yêu gái và yêu thiên nhiên chân chính.


"Trầm ngư, lạc nhạn, bế nguyệt, tu hoa".


Download bản "LẬP TRÌNH VIÊN (34)" đầy đủ (905KB):

http://www.mediafire.com/?dgsr7boxi8b0cy9

http://www.megaupload.com/?d=2Z9OZ3A4


Hướng dẫn cách dùng sách "LẬP TRÌNH VIÊN": Sách "Lập Trình Viên"

Chàng trê phi đực ở thôn Trữ La một lần nổi lên đớp bóng, bỗng nhìn thấy Tây Thi đang mải miết ngồi giặt lụa. Thấy gái giặt đẹp quá, anh bèn quên bơi, nên bị chìm tự do, bịch phát tới đáy.


Chiêu Quân bị đem cống Hồ, tới Nhạn Môn Quan, bèn dừng lại gảy khúc đàn ly biệt. Một đàn nhạn đực bay qua, thấy gái gảy đàn đẹp quá, các anh bèn quên bay, nên bị rơi tự do, bịch bịch.


Điêu Thuyền con nhà nghèo, không có ti-vi, đành phải ngước mắt nhìn trăng. Trăng thấy gái đang nhòm lên kia đẹp quá, nhục, bèn vội vàng giấu bản mặt xấu xí vào giữa đám mây tối đen như mực và như cái tiền đồ của chị.


Thái Chân vào vườn Thượng Uyển ngắm hoa Hải Đường. Hoa thấy gái ngay trước mặt đẹp quá, cú, bèn hít-le bạn, cụp hết cánh lại.


Bậc yêu gái chân chính, tìm nụ cười trong mắt giai nhân, mê mải đến phát rơi.


Bậc yêu thiên nhiên chân chính, lúc trồng cây, thì nhìn thấy những bông hoa.


Những người đã trồng nên thành phố này, ắt phải là yêu thiên nhiên vô cùng chân chính.


Dưới nước, dù không đầy dẫy ra, nhưng có thể bắt gặp hoa Súng, loài hoa huệ ở nước, đẹp như một sự thuyết phục chân thành.


Trên nước là đất, trên đất là cỏ xanh, trên cỏ xanh có hoa Anh Thảo, đàn trẻ con dễ thương của các bãi cỏ, thơ ngây, mộng mơ, thứ hai đầu tuần, bé hứa chăm ngoan, tươi tắn, trắng, vàng, vàng cam, tím nhạt, hồng nhạt...


Lớn hơn Anh Thảo, chân dài hẳn hơn, là Cúc La Mã, trẻ trung, trong trắng, lãng mạn, đầy ngờ vực với đời...






Dàn sáo hoành tráng này về sau được nhiều thánh và người cùng bắt chước thổi, và được mang tên ông, gọi là "Sáo Pan".


Xem cách chế cái sáo như thế, thì ít nhiều cũng đoán được thánh Pan tính tình chân chất và có phần vụng về, cục mịch.


Chân chất, vụng về, cục mịch mà cống hiến cho nghệ thuật được như vậy, thì vẫn thật tốt.


Nhưng gái thì không hẳn là nghệ thuật.


Cho nên dù là người hay là thánh, mà chân chất, vụng về, cục mịch thì khi yêu kiểu gì cũng sẽ gặp nhiều phần bất lợi. Như thánh Pan, thì gọi là bất lợi còn là quá nhẹ.


Tại ông yêu ai chả yêu, lại đi yêu phải một bậc phải gọi là gái của các gái.


Ông phải lòng nữ thần Syringa, vị nữ sứ giả của bình minh, vị nữ thần đỏng đảnh nhất, kiêu hãnh nhất, vị nữ thần vẫn luôn cho rằng cả thế giới cũng không thể mà xứng với sắc đẹp của nàng.


Thế mới biết, các thánh tuy có thể ở trên trời, nhưng thánh không phải là trời, mà trời thì oái oăm, hay thích để khu giải trí cạnh khu vệ sinh, để cái thanh cao gần cái cặn bã, để tình yêu kè kè bên tình dục, để cái thẳng ngay cận kề cái quay quắt.


Một lần, tình cờ bắt gặp nữ thần đi săn qua khu rừng của mình, thánh Pan, tình cảm dâng trào, vụng về, cục mịch, nông nổi và bồng bột như tây ba lô, quên bẵng ngoại hình sừng móng gớm ghiếc của mình, bèn ôm dàn sáo tự biên tự diễn lăn xả tới, chỉ một lòng khát khao nói được với nàng một câu, rằng nàng rất đẹp.


Nhưng nữ thần hoảng sợ và bỏ chạy.


Đương nhiên. Làm sao có thể nhận ra một con tim chân thành và đắm say dưới bộ dạng của một thằng hiếp dâm?


Nàng sợ, thì ông lại muốn dỗ dành, nên nàng chạy, thì ông lại đuổi theo.


Chú công an, dưới bộ dạng của một thằng du côn. Ông càng đuổi, thì nàng càng chạy. Nàng chạy thảm thiết, cho đến lúc bị một dòng sông chắn ngang. Tá hỏa, nàng cầu xin các thần sông suối cứu nàng khỏi vụ cướp hiếp giết nhỡn tiền này.


Và ngay lúc đó, nàng biến thành một bụi cây có những chùm hoa như những chùm bỏng ngô màu tím tỏa hương thơm ngọt ngào.


"Syringa" là tên La-tinh của Tử Đinh Hương.


Một nhan sắc, có thể đánh lạc hướng một nhan sắc khác.


Một người đàn bà, nếu quá đẹp, có thể sẽ làm cho người ta quên mất rằng nàng còn có thể có cả vẻ đẹp nội tâm.


Có thể đấy là cơ chế Tử Đinh Hương, cũng có thể chỉ đơn giản là một phản xạ quy nạp, bởi gái xấu đa phần chạm vào đâu cũng thấy nội tâm.


Tử Đinh Hương có nhiều màu.


Tử Đinh Hương trắng — lần đầu biết yêu, "Mình yêu nhau đi anh!..






Mới có mỗi một bạn phát biểu (không tính facebook),

Nhật Linh bi bô...

Vừa bốt phần một, vừa bốt luôn phần hai đi! (http://philong58.blogspot.com/2011/10/anh-au-long-chao-oi-khong-phai-vi-em.html)

Tôi nhớ A-nhi-a lắm!

Đến nỗi tôi đã thật sự hoang mang, vì tất nhiên tôi cũng đã đọc, không phải một lần, về những ai đó trong truyện đã bị chết vì căn bệnh tương tư...

Giơ tay bi bô phát biểu bằng nick Google, WordPress...

Bi bô bằng nick facebook, Yahoo...