Trò chuyện của thị trấn



Tôi muốn ở nơi mà cuộc trò chiện của thị trấn
Là về buổi đêm qua khi mặt trời đã lặn,
Và tất cả cái cây khiêu vũ,
Và làn gió ấm thổi trong cùng một âm thanh xưa cũ đấy.

Và hồ nước bên dưới tặng một món quà tới bầu trời,
Và những đám mây tặng lại vào mỗi khi chúng khóc,
Và làm cho bãi cỏ trở nên xanh dưới những ngón chân tôi,
Và nếu mặt trời xuất hiện, tôi sẽ sơn một bức tranh về tất cả
Những sắc màu tôi đã đang mơ ước,
Hàng giờ chỉ dường như là không đủ
Để gắn cái đấy xong,
Có lẽ cái đấy kỳ lạ như nó có vẻ là.

Và vấn đề tôi tìm thấy ra là vấn đề tìm thấy tôi,
Nó là một phần tâm trí tôi, nó bắt đầu bằng một giấc mơ,
Và một cảm nhận tôi có được khi tôi nhìn và tôi thấy
Ra là thế giới này là một trò xếp hình,
Tôi sẽ tìm thấy tất cả mảnh ghép, và gắn nó xong,
Và khi đấy tôi sẽ sắp nó lại, tôi sẽ theo nó mãi,
Luôn luôn là kỳ lạ như nó có vẻ là.

Chả ai từng bảo tôi là đừng cố gắng.

Và hồ nước bên dưới tặng một món quà tới bầu trời,
Và những đám mây tặng lại vào mỗi khi chúng khóc,
Và làm đám cỏ trở nên xanh dưới những ngón chân tôi,
...

Jack Johnson

Chưa có bạn nào ý kiến ý cò gì cả (không tính facebook).

Giơ tay bi bô phát biểu bằng nick Google, WordPress...

Bi bô bằng nick facebook, Yahoo...