Ti-mua và đồng đội (13)

Khoảng mười một giờ Gây-ca và Cô-li-a đến lấy trả lời tối hậu thư.

- Cậu đi cho thẳng người lên một tí nào!-Gây-ca cằn nhằn nhận xét bạn. - Bước cho nhẹ, nhưng phải cho vững chãi. Trông cậu đi gì mà cứ như con gà mổ giun ấy. Áo quần của cậu hẳn hoi tử tế thế này mà sao trông cậu chẳng có tí tư thế nào cả. Cậu đừng giận vì tớ nói đứng đắn. Đấy, cậu xem, tại sao vừa đi cậu lại vừa cứ liếm môi làm gì? Nhét tụt cái lưỡi vào mồm rồi cứ để yên nó ở trong mồm ấy... - chợt trông thấy Xi-ma chạy ngang qua đường, Gây-ca vội hỏi: - Cậu ra đây làm gì?

- Ti-mua cử tớ đi liên lạc, - Xi-ma nói liến thoắng, - cần phải như thế, cậu chẳng biết cóc gì hết. Các cậu có việc của các cậu, còn tớ có việc của tớ. Cô-li-a, cho tớ thổi kèn một cái. Trông cậu hôm nay có vẻ oách tệ! Gây-ca, cậu ngốc lắm! Đi làm công việc nghiêm túc đáng lẽ phải mang giày hay bốt vào mới đúng! Đại sứ gì mà lại đi chân đất bao giờ? Thôi, các cậu đi về phía ấy, còn tớ rẽ sang phía này đây. Hấp-hấp! Tạm biệt nhé!

- Đúng là đồ ba hoa! - Gây-ca lắc đầu. - Đáng lẽ chỉ cần nói có bốn câu là đủ rồi, đây lại làm một lúc hàng trăm câu. Bờ tường chắn đây rồi, kèn lên đi, Cô-li-a!

- Bảo thằng Mi-sơ-ca lên đấy! - Gây-ca ra lệnh cho thằng bé đang ló người ra ở phía bên kia đường.

- Đi vòng sang phía bên phải ấy! - có tiếng thằng Mi-sơ-ca nói vọng ra. - Chỗ ấy có lối dành riêng cho bọn các cậu đấy!

- Đừng đi vội - Cô-li-a giật mạnh tay áo Gây-ca lại, nói khẽ. - Chúng nó sẽ bắt cóc bọn mình để đánh đấy.

- Cả bọn chúng nó đánh hai đứa mình ấy à? - Gây-ca ngạo mạn hỏi. Thổi nữa lên đi, Cô-li-a, thổi cho to lên. Đội chúng ta có mặt ở khắp các ngả đường.

Hai em bước qua cái cổng sắt gỉ tiến đến trước mặt một bọn con trai. Đứng đầu nhóm là "Con bài hoa" và Mi-sơ-ca.

- Đưa thư trả lời đây! - Gây-ca nói, giọng chắc nịch và quả quyết.

Mi-sơ-ca mỉm cười, còn thằng "Con bài hoa" thì cau có.

- Hãy nói chuyện cái đã, - Mi-sơ-ca đề nghị. - Nào, ngồi xuống đây, ngồi một tí đã, đi đâu mà vội?

- Đưa thư trả lời đây, - Gây-ca lạnh lùng nhắc lại một lần nữa. - Còn việc nói chuyện với các cậu thì sau sẽ hay.

Kể cũng lạ lùng và khó hiểu thật: không biết cái anh chàng lùn tịt mặc chiếc áo lót thủy quân nom rất chững chạc đang đứng cạnh anh lính kèn bé nhỏ với sắc mặt tái mét kia đùa hay thật? Hay là sau khi nghiêm khắc nheo đôi mắt sáng lại, thằng vai rộng, chân đất kia tự cho mình cái quyền bắt người khác phải trả lời thật sự?

- Này, cầm lấy, - Mi-sơ-ca chìa mảnh giấy ra.

Gây-ca giở tờ giấy ra xem. Trên mảnh giấy chỉ có hình vẽ một nắm đấm rất nguệch ngoạc và kèm theo một câu chửi bậy ở dưới.

Gây-ca không chút thay đổi thái độ. Em bình tĩnh xé toạc tờ giấy đi. Lập tức cả em lẫn Cô-li-a bị bọn kia ghì chặt lấy vai và tay.

Cả hai đều không hề chống cự lại.

Mi-sơ-ca bước lại trước mặt Gây-ca, nói:

- Đáng lẽ chúng tao phải nện cho tụi mày mấy cái về chuyện tối hậu thư mới đúng. Nhưng... chúng tao vốn người hiền hậu. Bây giờ thì chúng tao phải nhốt tụi mày vào đây tới đêm, - nó chỉ tay vào nhà thờ, - và đêm nay bọn tao sẽ dọn sạch nhẵn cái vườn táo ở nhà số hai mươi tư cho chúng mày biết tay.

- Không dọn được đâu, - Gây-ca bình thản trả lời.

- Không, nhất định được! - thằng "Con bài hoa" hét lên và đấm mạnh một cái vào mặt Gây-ca.

- Có giỏi đấm thử một trăm quả liền đi! - Gây-ca nheo mắt vào rồi lại mở trừng mắt ra. - Cô-li-a này, - em quay lại khích động bạn, - chớ có nhút nhát nhớ. Mình đã cảm thấy là hôm nay thế nào đội ta cũng sẽ có lệnh tập trung khẩn cấp đấy.

Hai tù binh đã bị bọn kia đẩy vào ngôi miếu thờ bé nhỏ có những cánh cửa chớp bằng sắt đóng chặt. Cả hai cánh cửa đều bị bọn kia đóng sập và cài then cẩn thận. Đã thế chúng lại còn chèn thêm cả một khúc gỗ nữa.

- Thế nào? - thằng "Con bài hoa" bước lại gần cửa, đặt tay lên mồm làm loa, kêu to. - Bây giờ định sao đây: theo bọn tớ hay theo chúng mày?

Từ phía trong cánh cửa có tiếng trả lời, giọng khàn khàn:

- Không đâu, lũ lêu lổng ơi, từ nay trở đi sẽ không bao giờ lại có cái chuyện làm theo ý bọn bay nữa đâu.
"Con bài hoa" nhổ phì phì.

- Anh nó là thủy quân đấy! - thằng A-li-ô-sa đầu trọc lốc càu cạu nói. - Anh nó phục vụ trên tàu cùng với chú tớ đấy.

- Thì đã sao nào! - "Con bài hoa" sẵng giọng. - Còn mày là cái gì, thuyền trưởng chắc?

- Tay nó bị ghì chặt rồi, mày lại còn đấm nó. Như thế liệu có đáng không?

- Này thì cả mày nữa! - "Con bài hoa" nổi khùng và giáng luôn cho A-li-ô-sa một quả.

Thế là hai đứa vật nhau ra bãi cỏ. Những đứa kia phải vội xông vào lôi tay, lôi chân mà gỡ ra...

Không một đứa nào để ý tới bộ mặt của Xi-ma đang ló ra trong đám lá gia rậm rạp gần bờ tường chắn.
Cậu ta tụt rất nhanh xuống đất rồi chạy thẳng một mạch tắt qua các khu vườn ra bờ sông để gặp Ti-mua và các bạn.

(...)

Chưa có bạn nào ý kiến ý cò gì cả (không tính facebook).

Giơ tay bi bô phát biểu bằng nick Google, WordPress...

Bi bô bằng nick facebook, Yahoo...